Lại nói chuyện công ty SEO Đông Đô, vốn là công ty Cổ phần, do Tào Tháo làm CEO. Vốn lắm mưu, nhiều mẹo lại giỏi đầu tư, chỉ trong vài năm mua bán, sát nhập, tăng vốn điều lệ, chèn ép cổ đông… mà trở thành tập đoàn Công nghệ – Truyền thông lớn.
Kinh Bắc của Lưu Bị lúc này vẫn chỉ là một công ty TNHH nhỏ, chuyên nhận gia công và đánh các dự án SEO nhỏ lẻ cho Đông Đô. Có điều Tào Tháo lấy hoa hồng phần trăm quá cao nên sau khi thanh lý hợp đồng tiền thu về chỉ đủ để chi phí nhân công và trả mặt bằng. Dư lắm cũng chỉ đủ tiền cho ba anh em ra bờ sông Kim Ngưu làm chầu rượu ốc. Đôi khi trong lúc chén chú chén anh, nghĩ về nhân tình thế thái, cảm xúc dạt dào mà Lưu Bị ứng khẩu thành thơ:
Quanh năm hì hục kéo như trâu
Traffic, backlink nặng cả đầu
Bách bệnh văn phòng thôi thì đủ
Viêm cơ màng túi - ấy à SEO
Trương Phi đang măm dở quả trứng cút lộn cũng cảm khái nuốt đánh ực, than rằng:
Nước sông Tô vừa đen vừa thối
Rối chi bằng số kiếp làm SEO
Người đọc Tam Quốc biết rằng Lưu Bị tuy không thuộc nhóm “Giang Đông bát tuấn” nhưng cũng võ vẽ làm thơ được. Còn dùi đục chấm mắm cáy như Trương Phi cũng tức cảnh mà phọt ra được thơ, đủ biết cái nghiệp làm SEO cũng lắm phen chua chát.
Một lần ba anh em Lưu Bị đang ngồi nhậu thì Tào Tháo tới, trên con Lexus hồng phấn do Trương Liêu cầm lái. Trương Liêu trước kia vốn là nhân viên thực tập SEO ở công ty Kinh Bắc của Lưu Bị. Sau vụ website Kinh Bắc bị Lã Bố ddos toàn hệ thống, Trương Liêu được Quan Vũ giới thiệu sang thử việc ở chỗ Tào Tháo. Nào ngờ từ đó sự nghiệp Trương Liêu lên ào ào như website được đổ link chất, hiện đang là SEO manager của tập đoàn.
Vốn chẳng ưa gì cái tay Tào A Man, nhưng không lấy lòng Tào Tháo một chút, hắn không share hợp đồng nữa cũng khó. Lưu Bị liền đứng dậy, lấy giọng mừng rỡ mà rằng:
_ Không ngờ Tổng giám đốc Tào cũng có thú vui với rượu ốc, cùng ngồi cho vui nhé.
Rồi hối nhân viên trong quán lấy thêm ghế. Tào Tháo nở một tràng cười giòn như ngô rang, nói:
_ Chà! Rượu ốc là thú vui của tôi từ hồi còn sinh viên, bây giờ tuy bận nhưng thỉnh thoảng vẫn nhớ thú xưa. Nghe Trương Liêu nói anh hay xõa ở đây nên tôi tới góp vui.
Nói rồi dắt tay Lưu Bị cùng ngồi xuống, gọi thêm một quả xoài xanh và đĩa nem chua rán. Mân mê chén rượu trắng trong tay Tào Tháo nói:
_ Năm ngoái công ty tôi suýt vỡ một hợp đồng SEO lớn, gần đến ngày mà từ khóa vẫn chưa lên TOP. Tôi chỉ nói một nhời mà nhân viên đều tự nguyện ở lại tăng ca. Tờ “Nhật báo SEOer” gọi đó là một điển hình của tối ưu hóa năng suất lao động, thông qua đó tối ưu năng suất SEO. Anh có đọc bài đó không?
Lưu Bị cười giả lả:
_ Có, bữa ấy nguy cơ vỡ hợp đồng đã hiển hiện, Tổng giám đốc Tào kêu xe 3 bánh chở nguyên hàng ốc đến cửa công ty, bảo với toàn bộ nhân viên rằng: “Rượu ốc ngay trước mặt” khiến cho mọi người đều quyết tâm hoàn thành nhanh công việc để còn chiến. Chuyện này “Nhật báo SEOer” đưa lên trang nhất, ai mà không biết.
Tào Tháo nói:
_ Ấy chỉ là một mẹo vặt để tối ưu hóa năng suất SEO thôi, còn rượu ốc phải uống ở vỉa hè mới thú. Hay là tiện có rượu ốc ở đây, chúng ta cùng mới một cuộc thảo luận nhỏ xem ai xứng đáng làm SEO pro trong giới SEOer hiện nay.
Lưu Bị gật đầu nói:
_ Viên Thuật ở Hà Nam, một tay SEO hàng chục trang có xứng làm SEO pro không?
_ Hắn chưa xứng – Tào Tháo buông gọn.
Lưu Bị lại hỏi:
_ Vậy Viên Thiệu, Tôn Sách, Lưu Biểu, Lưu Chương thì sao…
_ Cũng chưa xứng - Tào Tháo buông gọn
Lưu bị thắc mắc:
_ Anh dựa vào đâu để đánh giá họ?
Tào Tháo nâng ly rượu, vẽ một đường rất nghệ rồi mới thong thả đưa ly lên miệng, từ tốn nói:
_ Tôi dựa vào chiếc mũ trên đầu họ, mũ trong hợp này là một khái niệm trừu tượng dùng để chỉ tính cách. Mũ dùng để đội trên đầu, nó thể hiện tích cách của và gu thẩm mĩ của người đội. Trên cơ sở đó tôi phân người làm SEO thành 3 loại: mũ trắng, mũ đen và mũ xám. Như Viên Thuật thích khoa trương, đến hoàng đế còn tự phong được thì xá gì cái danh SEO pro. Kể ra hắn SEO cũng có chút thành tích, nhưng tự phong làm SEO pro nên bị cộng đồng xúm lại ném đá. Vả lại cách SEO của hắn không được đàng hoàng cho lắm, toàn đi hack tài khoản, hack Web của người khác. Hắn tiếm nick phong SEO tất nhiên sẽ chẳng có gì tốt đẹp ở phía trước cả. Hắn thực chất là một Hacker hơn, SEOer thì hắn là một mũ đen chân chính.
Lưu Bị hỏi tiếp:
_ Còn Tôn Sách xưng SEOer - Tiểu Bá Vương
_ Còn Tôn Sách xưng SEOer - Tiểu Bá Vương
_ Hắn bất quá cũng chỉ là một thiên tài cày backlink mà thôi, hắn cậy mình có sức khỏe, dậy sớm thức khuya, cày đông, cày tây, nóng nảy, vội vàng ... nhưng backlink đâu phải là tất cả, hắn giỏi lắm cũng chỉ đội được chiếc mũ xám.
Lưu Bị lại hỏi:
_ Viên Thiệu sở hữu Ký – Thanh – U – Tinh, 4 hệ thống web vệ tinh cực lớn và mạnh có xứng làm SEO pro?
Tào Tháo gọi thêm một đĩa chân gà nướng rồi mới quay sang Lưu Bị, từ tốn nói:
_ Viên Thiệu khá hơn Viên Thuật một chút nhưng cũng chưa được gọi là pro. Hắn phát tích từ đời ông cha, tự hào là gia đình công nghệ, ba đời bốn siêu IT. Là lãnh đạo thế hệ tiếp theo trong gia đình hắn chuyển sang làm SEO, tuy không tự phong SEO pro nhưng cũng thuộc hàng phù phiếm, thích tâng bốc.
Uống xong chén rượu, khà nhẹ một cái, Tào Tháo nói tiếp:
_ Hắn hơn Viên Thuật ở chỗ có ý thức đội nhóm, nhờ vào quan hệ và danh tiếng gia đình mà tập hợp được một đội SEO mạnh: Điền Phong, Thư Thụ là những SEO Leader tâm huyết. Nhan Lương, Văn Sú, Cao Lãm, Quách Vu Quỳnh đều là danh tướng off page, kéo backlink cực khỏe. Còn Phùng Kỉ, Hứa Du, Quách Đồ, Thẩm Phối đều không hổ là những Copy Writer chuyên nghiệp. Chỉ có điều với cách suy nghĩ và định hướng như của Viên Thiệu thì họ chẳng thể nào phát huy được sở trường, nếu không bỏ hắn mà đi thì trước sau gì cũng chìm xuồng cùng với hắn thôi.
Trong khi Lưu Bị còn đang tròn mắt thì Táo Tháo rút trong người ra một tờ A4 gập tư nói:
_ Đây là tài liệu nội bộ về định hướng và SEO tổng quát của Viên Thiệu
Đón tài liệu từ tay Tào Tháo, đập vào mắt Lưu Bị là dòng chữ in đậm, to tướng: "Bí quyết để trở thành một SEOer ưu tú”:
"Người làm SEO cần phải biết tự đánh bóng bản thân. SEOer biết đánh bóng bản thân sẽ được coi là SEO pro, ngược lại sẽ bị đánh giá là kém năng lực.”
Lý luận của Viên Thiệu làm Lưu Bị sững người, mãi sau mới thốt nên lời:
_ Trong công việc hàng ngày, lúc nào cũng đánh bóng bản thân, thế thì làm SEO vào lúc nào?
Tào Tháo khẽ gật đầu, mỉm cười đầy ý nhị,
_ Xin mời anh xem tiếp đoạn sau.
Lưu Bị tiếp tục đọc xuống phía dưới liền bắt gặp đoạn đinh: “Để là một SEO pro”
1. Là một SEOer giỏi anh cần phải biết chém gió câu view. Viết một bài tâm huyết không bằng hỏi một câu vô thưởng, vô phạt. Các Spamer sẽ lao vào comment, anh càng thoải mái chém vào, chém ra.
2. SEOer chân chính cần phải luyện tư duy cày link mọi lúc, mọi nơi. Các trang web rao vặt dễ dãi chính là nơi ươm mầm SEO lý tưởng. Hãy để lại dấu link ở mọi trang web mà anh đi qua.
3. Copy – Pate không phải là xấu, vấn đề là ở nghệ thuật xào xáo của SEOer.
4. Là một SEOer chân chính anh cần biết phát triển nội dung theo hướng 3S: Sốc – Sex – Sến. Hãy tưởng tượng website của chúng ta là một vườn cải đầy hoa.
5. Hãy học giật tít câu view như học kĩ năng sinh tồn. Một số ví dụ: “Điêu Thuyền bộc bạch: Em và Lã Bố chỉ là quan hệ cùng SEO”, “Nữ SEOer Điêu Thuyền có quan hệ bất chính”, “Thủ phạm dụ dỗ Điêu Thuyền là người trong giới SEO”, “Vì tình, Lữ Bố ddos hệ thống website Đổng Trác”….
Trao tờ giấy lại cho Viên Thiệu, Lưu Bị thấy mình phát nóng lạnh, cảm giác như lạc vào mê hồn trận. Tào Tháo nói:
_ Hứa Du đã bỏ Viên Thiệu về làm cho tôi, tài liệu này là do anh ta mang theo. Viên Thiệu vốn không có thực lực, chỉ dựa vào nguồn lực của gia đình, bản thân không chịu cố gắng, không muốn tiếp thu cái mới. Đầu tiên thì mạnh nhưng rồi sẽ bại. Viên Thiệu xét cho cùng cũng là nửa chính nửa tà, đội mũ xám là hợp.
Ngừng một chút, với tay lấy một miếng xoài xanh, cắn một miếng rồi nhẩn nha nhai như thể tiếp thêm nước bọt, Tào Tháo nói tiếp:
_ Lưu Biểu thì thuộc mẫu SEOer thích làm thương hiệu, nhưng suy cho cùng chỉ nghĩ tới thương hiệu bản thân. Hắn tham gia nhóm “Giang Đông bát tuấn” chỉ để chém gió gạt bão. Thương hiệu là lâu dài nhưng hắn suốt ngày chỉ lên Facebook với G+, lo phát triển vòng kết nối, trông lúc nào cũng thẩn thơ thơ thẫn thẫn thờ thơ. Việc làm SEO thì giao hết cho Sái Mạo, mà cái tay Sái Mạo ấy tối ngày chỉ game online, đâu có làm ăn được gì. Hắn cũng là SEO mũ xám thôi.
Còn Lưu Chương, Lưu Bị hỏi, cố tỏ ra nôn nóng:
_ Còn Lưu Chương thì tối ngày sợ sai, không muốn thay đổi, không chịu update, về bản chất không thể làm được SEO.
Lưu Bị tiếp tục hỏi:
_ Vậy thế nào mới đáng là SEO pro
Tào Tháo đáp:
SEO pro thực chất là người mũ trắng, theo đó SEO pro là người có chiều sâu, thích suy xét, có khả năng tổng hợp và phân thích thông tin, giỏi chiến thuật, kiến thức xã hội tốt, biết phát triển các mối quan hệ… đó là những ưu điểm của SEO mũ trắng. Ngoài ra cũng cần phải sẵn sàng thử nghiệm và sử dụng các công cụ để tối ưu hóa SEO, có lợi thì làm không câu nệ tiểu tiết… đó là những ưu điểm của SEO mũ xám.
Chợt Tào Tháo quay sang nhìn Lưu Bị nói:
_ SEO pro – thời nay chỉ có tôi và anh
Lưu Bị nghe mà muốn cóng, cũng may lúc ấy tắc đường, còi xe inh ỏi. Lưu bị làm như giật mình nói:
_ Tiếng còi xe to quá
Rồi quay sang Tào Tháo nói
_ Tổng giám đốc Tào nói thế nào chứ, tôi pro sao còn bị Lã Bố ddos.
Tào Tháo nói:
_ Lã Bố cũng chỉ giỏi off page cày link, chỉ vì anh tin hắn để cho hắn nắm quyền quản trị admin nên hắn mới tấn công được. Nhưng chộp giật như hắn cũng chẳng thể tiến bộ được….
Bữa nhậu kết thúc, ba anh em Lưu Bị tiễn Tào Tháo ra xe. Tào Tháo kêu Trương Liêu hạ cửa kính xe xuống, mắt hơi lim dim, miệng lẩm bẩm: “Cái gã Lưu Bị này thật khó đoán”.
--------------------------------------
{ 0 nhận xét... read them below or add one }
Đăng nhận xét